Thoáng cái cũng đã hơn một tháng trời kể từ cái hôm hai cô tiểu thơ nhà ông thống đốc Châu về dinh hội đồng chơi rồi. Thời gian coi vậy mà nhanh như chó chạy ngoài đồng.
Mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường như cái cách nó xuất hiện. Chẳng có thay đổi gì nhiều, chỉ khác một cái là, dạo này ông hội đồng lại thúc giục cậu cả Thuân cưới vợ.
Ngày nào ông cũng nhắc chuyện này đến hơn trăm lần, đi ra ruộng cũng nhắc, ngồi uống trà cũng nhắc, thậm chí đến khi lên bàn cơm rồi vẫn không quên nói tiếp, chưa kể bà hội đồng ngồi đấy lại được dịp mà châm ngòi thêm vào làm Nhiên Thuân khó chịu chết đi được. Đến nỗi mà bây giờ đi ngủ cậu cũng nằm mộng thấy ông hội đồng cầm chổi rượt mình mà ép cưới.
Hôm nay cũng vậy.
Mới sáng sớm tinh mơ, mấy con chim sẻ còn chưa ca xong bài ca quen thuộc thì đã thấy cậu cả Thuân mặt mày ũ rũ lừ thừ bước ra trường kỷ ngoài sân mà ngồi bệch xuống, điệu bộ trông rõ là mệt mỏi. Cậu rót một ít trà vào chung mà còn không buồn nhấp môi.
- Anh cả, anh làm sao mà mới sáng đã ngồi thu lu ở đây rồi?
Lại là cái giọng quen thuộc của cậu hai vang lên phá vỡ không khí yên ắng. Tú Bân bước lại gần trường kỷ rồi ngồi xuống đối diện Nhiên Thuân, điệu bộ như sẵn sàng nghe anh mình giãi bày nỗi niềm.
- Thì...cũng là chuyện cưới xin này nọ thôi. Chẳng hiểu sao mấy nay cha cứ giục anh như sập nhà đến nơi.
Nhiên Thuân chống cằm mà thở dài thườn thượt.
- Nhưng mà chú biết đó, anh đâu có thích đàn bà.
Chuyện này thì Tú Bân biết chứ, biết rõ là đằng khác kìa. Đã mấy lần bà hội đồng ép cậu cả đi xem mắt con gái nhà người ta mà cậu có chịu đâu, chưa kể mấy cô đấy toàn là tiểu thơ lá ngọc cành vàng được nâng niu đến từng sợi tóc, nhìn vào ai cũng mê. Ấy vậy mà cậu cả Thuân dù được biết bao cô tiểu thơ như thế theo đuổi cũng chẳng có tí gì gọi là động lòng. Bởi vậy mới nói, người cần không có, kẻ có lại không cần.
Thật ra, chuyện cậu cả không thích đờn bà thì Tú Bân biết lâu rồi, nhưng mà dạo này suy nghĩ lại có tí thay đổi.
- Sai rồi, anh không thích đàn bà, cũng chẳng thích đàn ông. Anh chỉ thích duy nhất mỗi Phạm Khuê thôi, em nói đúng chớ?
Lời vừa thốt ra, Nhiên Thuân đã lập tức quay ngoắt sang. Biểu cảm phải gọi là hết sức bất ngờ. Rồi bốn con mắt nhìn nhau một hồi lâu.
- Sao...Sao chú biết?
- Trời đất ơi, nhìn cái thái độ anh đối xử với nó thì đến đứa khùng cũng biết anh có tình ý gì rồi. Đám gia đinh trong nhà đều rủ rỉ nhau là anh với nó có gian tình, chẳng qua là chúng nó sợ bị đuổi cổ nên mới không làm lớn chuyện lên thôi.
Ơ, vậy hóa ra bấy lâu nay cậu cả lộ liễu đến vậy cơ à?
Nghĩ vẩn vơ một hồi, Nhiên Thuân lại gục lên bàn. Hẳn là cậu đang đau đầu lắm vì mọi chuyện cứ rối tung rối mù cả lên.
- Vậy anh tính xử vụ này thế nào?
Rót một ít trà vào chung, Tú Bân nhấm nháp đầy thư thái.
| YeonGyu | Cỏ Dại - Hai Mươi
- 60,000
- Tác giả: admin
- Ngày đăng: 04:00 20/12/2025
- Lượt xem: 6
- Tình trạng: Còn hàng